Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

Aki aki


Mùa thu, mùa của Thiên Bình


Mùa thu, mọi con đường trong trường đều đổi một cách đáng ngạc nhiên. Ai nói gì thì nói, mình tin là nó đẹp nhất trong cả năm. 

Mùa thu, lá của cây Momiiji, một loại phong, và cũng là thương hiệu bánh nổi tiếng của Hiroshima, chuyển qua màu đỏ rực, dân Châu Á, châu Phi, nói chung là các xứ sở nhiệt đới, kéo nhau đi chụp hình quanh thung lũng Saizo, trường mình chưa phải là nơi đẹp nhất, nhưng với mình, thế cũng là đủ rồi


Mùa thu, cái khí hậu ôn hoà, mát mẻ, thậm chí có phần lạnh nữa, cũng làm cho tâm tính con người có phần hoà dịu hơn, hay một phần chính là bị ảnh hưởng bởi cái văn hoá kiệm lời, tinh thần hành động, thái độ nhẫn nại và lặng lẽ, mà mình cũng giảm bớt cái tính ưa tranh luận khi xưa. Czarina san chup cho mình tấm này, tự ý đăng lên face của bạn khiến thiên hạ trách mình đi chụp hình cho mình mà không rủ thiên hạ để cùng đăng lên face.

Mình nói với mọi người rồi, mình không có thời gian mà xài face, thời gian làm việc cho mình còn chẳng đủ, vô nhà người khác làm gì. Mình cũng không ưa không gian bao la của face, mình không có dùng face để liên lạc. Vậy mà có chuyện gì cần mình, chẳng cần face thiên hạ cũng kiếm ra mình, như vụ nấu ăn cho sinh viên quốc tế hôm rồi ở bên IDEC vậy,


Nói là một Thiên Bình, nhưng cũng là một Hoả mênh, mình nhiều lúc cũng không kiềm được nóng giận, có lúc bực mình vì những chuyện của người khác nữa. Hôm trước làm việc nhóm, có một người VN, lại thêm một người Indonesia nữa quá vô trách nhiệm, dù một người không ở nhóm mình nhưng cũng làm mình bực mình, vì nó ảnh hưởng đến công việc của các nhóm, phải chờ đợi. Mình không dấu nổi vẻ không thoải mái lúc đó

Benjamin bảo mình, cool đi, chuyện của nhóm khác để họ giải quyết lấy, ra ngoài kia mà ngắm lá rụng cho nó calm down trong khi chờ đợi hai người đó, có lẽ bạn cũng bực mình nhưng bạn không cáu kỉnh như mình, bạn vẫn theo cái chủ nghĩa kiểu Mỹ ai làm người nấy chịu, nhưng đây là một bài tập chung mà. Mình nói bạn, giáo dục của mấy nước như nước mình không phát triển nổi là vì cá nhân  nào cũng tự coi mình là trung tâm của thế giới như thế.


Hôm trước, học một giờ về giáo dục Giới có liên quan đến quan điểm giữa đàn ông và phụ nữ, mọi người đặt ra bao nhiêu tình huống tranh cãi nảy lửa. Mấy bạn Islam bảo rằng họ không thoải mái lắm khi nhìn thấy phụ nữ quá thoải mái ra đường, không muốn cho đàn ông khác nhìn người phụ nữ của mình. Phái nữ vỗ tay rần rần khi Benjamin bảo, đàn ông mà thích vợ chỉ để cho mình ngắm, chẳng có ai để ý đến thì cứ việc cưới một người đàn bà thật vô duyên và nhàm chán vào. Mọi người cười ồ bảo Ben tự tin quá khi Benjamin bảo sẽ tự hào khi có một bạn gái hoặc vợ làm những người đàn ông khác phải ganh tỵ hoặc ngưỡng mộ, quan trọng là cô ta cư xử thế nào thôi, ngăn làm sao được người khác nhòm ngó cô ta. Bạn nói tự tin phải được xây dựng trên nền tảng của kiến thức và thái độ ứng xử chuẩn mực, cảm giác này giúp cho nhiều thứ khác được vững bền. Mọi người bảo Ben phải chuyển qua nghiên cứu về mỹ học hoặc tâm lý chứ không phải ngành Sustainable Development,


Chị Jenny thì thật tuyệt vời bởi chị luôn ứng xử tự tin, hoà nhã và nhiệt tình. Là con lai, chị xinh đep như một Ms Quý Bà, giỏi nhiều ngoại ngữ, nhưng luôn sẵn sàng giúp đỡ mọi người trong mọi tình huống. Mọi người đều bầu cho chị làm Ms của cả chương trình. Sau chị thì mình là người lớn tuổi thứ nhì trong đám sinh viên nữ nên cũng có phần gần gũi với chị hơn, chị học ở Anh nên đã quen với những mùa thu rực đỏ như thế này, không quá hân hoan như mình, nhưng khi nghe mình nói con trai mình muốn mình nhặt lá ngôi sao về cho nó thì chị đồng cảm ngay.

Mình từng mơ ước biết bao lần là sẽ có một ngày đi dưới hàng thông thế này, tiếc rằng không có MIG ở đây, chắc chắn con trai mình sẽ không tiếc sức làm dáng mà chụp hình




Hôm trước, tụi mình đi fieltrip ở vùng Kitahiroshima, nơi những phiếu quà tặng cũng được in hình mùa thu,

Những đồng cỏ thì tuyệt vời tới nỗi mình đã nhớ ngay đến bài hát Greenfield của Four Brothers. Ôi chao, ngày đó cách nay đã đến hơn 20 năm rồi.



Mình, Czarina và Ivy trong lễ hội rượu Sake


Chậu hoa cúc tím mình trồng ngoài hành lang của mình