







Nắng chiếu xiên qua những vòm cây tạo thành những cột ánh sáng thật đẹp. Mình đang đứng dưới gốc của một cây dâu ta với những chùm quả thật mọng, chưa bao giờ mình thấy một cây dâu nào lớn như thế. Quả của nó cũng ngon y như dâu ở VN vậy, nhưng thỉnh thoảng chỉ thấy mấy con sóc chạy lên ăn, ở đây hình như người ta quen thưởng thức những loại trái cây lớn nên không thèm ăn loại trái cây nhỏ xíu này.


Không chỉ trước những coffee shop hay trước các restaurant người ta treo hoa mà người ta tận dụng mọi không gian có thể để treo những giỏ hoa như thế này. Đây là một cột đèn giao thông được trang trí thật lãng mạn. Xem ra nhận định rằng người Mỹ thực dụng hay khô khan phải xem xét lại. Một người bạn Mỹ còn nói với mình rằng, không phải tiền bao giờ cũng làm họ hạnh phúc mà hạnh phúc đôi khi chỉ đơn giản là làm tốt công việc của họ, và làm cho thành phố của họ đẹp hơn, giúp đỡ được nhiều người hơn. Dường như ở những dân tộc đã đủ ăn đủ mặc, không phải lo cơm áo gạo tiền nhiều, người ta cũng dành nhiều thời gian cho việc làm đẹp cuộc sống của cộng đồng hơn.









Sinh viên học hoàn toàn chủ động, xem trước bài ở nhà, làm bài tập đầy đủ, và vào lớp rất hoạt bát, năng động. Mình còn thấy họ rất thông minh, trong đầu luôn có những ý tưởng mới mẻ và hài hước, giáo viên chỉ cần nói một câu, họ đã suy diễn ra 10 tình huống để diễn tả điều họ hiểu. Sinh viên còn rất biết cách làm chủ kiến thức, chỗ nào không hiểu sẽ lên tiếng để giáo viên giảng lại một cách tường tận, không ngại bị chê là dốt hay chậm hiểu. Cũng có nhiều câu hỏi nghe thật ngớ ngẩn nhưng cả đều khiến cả lớp vui vẻ chứ không ai chế nhạo vì ai cũng biết sẽ có lúc mình cũng sẽ hỏi ngớ ngẩn như vậy. Sinh viên còn rất thích thử nghiệm kiến thức mình nắm được bằng cách đóng kịch, đối thoại trực tiếp, vì theo họ như vậy sẽ khiến họ nhớ lâu hơn. Ai mà không bao giờ hỏi trong lớp hoặc nhút nhát không dám đứng trước lớp sẽ rất khó mà hòa nhập được với lớp học.
Một điều nữa hơi lạ với người Châu Á là sinh viên ở đây tự do ăn uống trong giờ học, miễn là không tạo ra tiếng động. Họ quan niệm phải đầy đủ sức khỏe mới có thể học được. Thêm vào đó, ăn mặc hoàn toàn tự do, miễn là cảm thấy thoải mái để học, làm bài tập về nhà không cần phải đánh máy hoặc làm trên giấy tốt, mà chỉ cần xé một trang vở làm là được, miễn là có làm bài tập. Nếu ai không làm hôm nay, giáo viên sẽ bắt nộp bù vào ngày mai. Nếu ai không làm được, giáo viên sẽ bắt lên văn phòng học phụ đạo miễn phí tới khi nào hiểu thì thôi. Lúc đầu mình cũng thấy ngại nhưng bây giờ cũng xé vở nộp bài y như các sinh viên khác.
Trong lớp học, có những sinh viên thuận tay trái và tay phải. Ở Mỹ có rất nhiều sinh viên thuận tay trái nên bàn học cũng thiết kế theo tỷ lệ khoảng 3/4 là tay phải là 1/4 cho người thuận tay trái. Các thiết bị trong lớp học đều đạt chuẩn sao cho sinh viên có thể ngồi trong lớp thỏai mái nhất để tiếp thu bài. Cách học ở đây dùng sinh viên làm trung tâm, giáo viên có nhiệm vụ phải đảm bảo chất lượng kiến thức cho sinh viên ở trên lớp và phải giải đáp những thắc mắc trong phạm vi bài giảng cho sinh viên. Mọi sự so sánh đều khập khiễng nhưng quả nhiên sinh viên ở đây có điều kiện quá tuyệt vời để phát triển con người cá nhân toàn diện.



