Thứ Hai, 16 tháng 3, 2009

Mưa đầu mùa

Cơn mưa đầu mùa bất chợt chiều nay gợi lại bao nhiêu điều kỳ diệu. Qua màn mưa ta nhìn thấy bao nhiêu điều sâu thẳm trong ký ức những ngày xưa



Mình thấy những người bán áo mưa vội vã và hớn hở đẩy những xe mắc treo áo mưa đủ màu sắc ra ngoài lề đường, tiếng mua bán ồn ã, những người mua hối hả ...
Mình thấy những người chạy xe ô tô đi thật nhanh, bấm còi inh ỏi, làm nước bắn tung tóe lên tận mặt những người chạy xe máy trên đường ...
Mình thấy hoa lá rung rinh cười thật tươi trong cơn mưa mát lạnh như cám ơn thiên nhiên vì một món quà tuyệt vời
Mình thấy những cây cỏ nhỏ hơn rạp mình run rẩy trong trận quá lớn so với thân phận của cỏ, nhưng nó vẫn cố ngóc lên thật dũng cảm để đương đầu với cơn mưa


Mình thấy những hàng me, những hàng hoa dầu từng trải đứng lặng lẽ trong mưa tận hưởng cảm giác dòng nuớc tinh khiết ngọt ngào đang thấm xuống những gốc rễ cằn khô sau những ngày nắng hạn, không ồn ào náo nhiệt như lũ cây cỏ nhỏ


Mình cũng kịp thấy đám côn trùng hối hả hành quân trong mưa, khuân vác trứng cùng với những đồ đạc quý giá di chuyển tìm chỗ tạnh ráo để trú chân




Nhà hàng xóm mở những bài hát thật hợp thời tiết "Ngày mưa không anh", "ngày mưa không em", "kỷ niệm ngày mưa", "mưa gợi nhớ những ngày xa xưa" "mưa đưa ký ức tìm về kỷ niệm" ... Có vẻ như mưa gợi cho hơn một nửa nhân loại này những nỗi buồn, nhớ về một thời tươi đẹp nào đó đã đi qua, đã xa lắm lắm trong ký ức


  mọi kỷ niệm đều tản mạn và mơ hồ như nhìn qua làn mưa vậy


Mình nhìn thấy một buổi chiều mưa, mình và một đồng nghiệp ngồi ở ngôi đền Tà Keo ở Siem Riep của Cambodia trú mưa, lần đầu tiên mình cảm nhận được mưa bay qua tháp cổ đẹp đến thế nào. Mình ngồi trong một ngôi tháp nhỏ phía Đông, ngắm mưa bay xiên qua những ngọn tháp huyền ảo xếp thẳng hàng với nhau, mình có cảm giác như những ngọn tháp cũng đang chuyển động theo nhịp mưa... Bỗng chốc cảm thấy kho ngôn từ của mình quá nghèo nàn vì chẳng đủ ngôn từ để diễn tả lại khung cảnh ấy...

Cũng một chiều mưa, mình và đồng nghiệp ngồi ngắm hoàng hôn ở đỉnh Ba Kheng ... Hoàng hôn trong mưa với cầu vồng, với tháp cổ, với thiên nhiên yên tĩnh và trong lành ... Mình đã ước gì hoàng hôn mãi không tắt
Một chiều mưa khác, mình và đồng nghiệp mắc mưa, phải leo xuống dưới một cây cầu bắc vào một ngôi đền để trú mưa, nước nhỏ qua khe đá ướt hết cả áo ... Sợ nhất là ướt cái máy ảnh, mình và đồng nghiệp lấy áo mưa ra bọc máy ảnh, còn người đứng chịu trận



Tranh thủ lúc mưa ngớt, mình và đồng nghiệp chạy ra chụp ảnh liền, nhờ vậy có được những tấm ảnh Angkor Thom tuyệt đẹp soi bóng xuống mặt hồ còn gợn sóng bởi những giọt mưa


Mình nhớ đến cơn mưa giao mùa khi mình ở India vào học kỳ monsoon. Một cơn mưa thật dài và dữ dội. Nhưng điều kinh ngạc nhất là, sau cơn mưa, thiên nhiên quanh mình thay đổi chỉ sau một đêm.



Sáng hôm sau, mình bước ra khỏi hostel đã thấy không khí lạnh bủa vây mình khác hẳn mọi ngày, nắng trong trẻo chiếu rọi xuống những hàng cây xanh mướt vừa được tắm gội sau cơn mưa


Bước vào con đường mòn qua rừng mỗi ngày mình đi học, mình thấy hoa dại nở đầy dưới chân như sao trên trời đồng loạt rơi xuống sau trận mưa, như có ai đó đã trồng chúng vào đêm qua ...


Và những bức tường gạch khô cằn của JNU chợt tràn đầy sức sống trở nên đỏ tươi sau một cơn mưa.


Mình thấy một ngày mưa mình cùng em trai đi về nhà ở Vũng Tàu bằng xe máy. Hai chị em đều cận nặng mà mưa lại thật to, đứa nào cũng giành chở vì sợ đứa kia không thấy đường. Về đến nhà thì xe hỏng. May mà xe không hỏng dọc đường vì đường vắng ngắt không có ai sửa xe.






Mình nhớ những ngày đi thực tập cùng nhau ở một vùng đất nghèo khó của Tây Nguyên, những ngày mưa nước chảy xiết và đất dính chặt chân người không thể bước chân ra khỏi cửa, mình ngồi ngắm mưa trên gác của một nhà sàn, đám bạn than buồn như thể sắp chết, mình không thấy buồn

Mình nhớ sau mỗi cơn mưa, những bụi hoa nhài mình trồng trước cửa nhà trọ rung rinh trong gió và tỏa hương ngào ngạt


Mình nhớ những ngày đi mùa hè xanh ở Bình Lợi, đến lớp trong những tối mưa, côn trùng rỉ rả, muỗi bay từng đàn, đốt xuyên qua mùng, những đứa học trò nhỏ đen đủi, xấu xí, nhìn khắc khổ vẫn đi chân trần đến lớp, đốt nhang muỗi học bài. Lúc đó, mình đã khóc thật nhiều ...


Mình nhớ khi mình còn nhỏ, nhà mình ở sát bờ biển, biển Vũng tàu khi mưa thật đẹp, mình hay tắm biển khi mưa vì cảm thấy nước biển rất ấm


Mình nhớ những ngày mưa khi mình ở Ban Mê, dân trồng cà phê reo mừng như ngày tết, những bông cà phê trắng muốt rung rinh trong gió, những trái cà phê nâu sẫm cười tươi trong mưa, năm ấy sẽ được mùa...


Nhưng mình cũng nhớ cả những ngày mưa ở miền Tây, diêm dân khóc ròng nhìn đồng muối không kịp thu đang tan chảy dưới mưa, hy vọng của họ tan theo cơn mưa, cái đói như cơn mưa lơ lửng trước mắt họ
Mình cũng thấy những nông dân phơi lúa chạy hối hả, mồ hôi hòa nước mắt khi họ cuống cuồng xúc lúa vào giạ để tránh mưa
Mình cũng nhớ có những phút giây thật êm đềm ngồi trong nhà nhìn qua cửa sổ ngắm mưa, mới thấy mình hạnh phúc và may mắn vì có một nơi ấm áp để trú mưa.
Giờ này trong mưa, có biết bao người thèm khát một chỗ đi về, thậm chí một chỗ trú mưa ...
Nhớ một bình minh mưa mình ngồi bên cửa sổ và đọc "Bông hồng vàng và bình minh mưa" của K. Pauxtopxki... Cảm nhận từng khoảng khắc êm ả của bình minh


Một ngày mưa khác mình đọc "Em ở đâu" của Marc Levy, cảm nhận Susan đang chống chọi với những cơn mưa bão của vùng nhiệt đới thật sống động. Thấy mình cũng có những điểm rất giống với Susan. Số phận của mình rồi cũng sẽ như Susan sao?


Nhớ một ngày mưa nghe nhạc của Kirato, có thể nhìn thấy những giọt mưa đang rơi thật chậm khi rơi từ trên cao xuống một cái thau đồng và tạo ra những âm thanh thật trong trẻo...
Nhớ một ngày mưa nghe Cho em một ngày của Dương Thụ, nhân vật nữ ước có một ngày mưa rơi như tiếng cười của anh, một ngày mùa đông ấm áp, trong vòng tay anh nồng nàn ... Chẳng biết mình ước mơ gì
Một ngày mưa khác, nghe "Ở hai đầu nỗi nhớ" của Phan Huỳnh Điểu", tưởng tượng ra cảnh "đêm nghe tiếng mưa rơi, đếm mấy triệu hạt rồi, mà chưa vơi nỗi nhớ". Nhớ Ai mà đếm đến mấy triệu hạt như thế nhỉ? Nghĩ mãi mà không biết mình có nhớ ai không???
Nhớ một ngày mưa mình ngồi ở highland coffee trên đường Đồng Khởi một mình, ngắm mưa một mình và nhâm nhi ly ca cao hương hạnh nhân thật ngọt ngào

Còn nhớ cả một ngày mưa mình với một cô bạn lang thang ở Đà Lạt, ngắm nhìn những hàng thông xanh chìm trong mưa bay thật thanh bình




Và còn lúc nào thích hợp hơn để lắng nghe và cảm nhận những giai điệu dịu dàng tuyệt vời của bài hát "Nhịp điệu của mưa" đây?
Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình
Người con gái duy nhất mà tôi yêu đã rời xa tôi
Em tìm kiếm một sự khởi đầu mới mẻ
Người yêu bé bỏng, em có biết rằng Ngày em đi em đã mang theo cả tình yêu của tôi
Mưa ơi hãy nói cho tôi biết điều này có công bằng không
Em đánh cắp trái tim tôi khi em chẳng còn yêu tôi nữa
Liệu tôi có thể yêu thương ai khác khi trái tim đã mất rồi?
Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình
Người con gái duy nhất mà tôi yêu đã rời xa tôi
Em tìm kiếm một sự khởi đầu mới mẻ
Người yêu bé bỏng ,
em có biết rằng Ngày em đi em đã mang theo cả tình yêu của tôi
Mưa nói giùm tôi với em rằng tôi yêu em lắm
Xin nói mặt trời thắp lửa trái tim em
Hãy để mưa rơi trong lòng em
Và để tình yêu đôi ta ngày trước lại thêm một lần hồi sinh
Tôi lắng nghe giai điệu của mưa
Tiếng mưa như nói với tôi rằng tôi chỉ là một kẻ khờ khạo
Mưa ơi xin ngừng rơi để tôi khóc trong đau khổ
Tôi muốn được cô đơn một mình.


RHYTHM OF THE RAIN
Sáng tác : John Gummoe
Trình bày: The Cascades

1.Listen to the rhythm of the falling rain
Telline me just what a fool I’ve been I wish that it would go and let me cryin vain and let me be alone again.

2.The only girl I care about has gone away.
Looking for a brand new start.
But little does she know than when she left that day.
Along with her she took myheart.
Refrain Rain please tell me now Does that seem fair For her to steal my heart away When she don’t care I can’t love another when my heart’s.
Somewhere far away.

3.The only girl I care about has gone away.
Looking for a brand new start.
But little dose she know than when she left that day,along with her she took my heart.
Refrain Rain won’t you tell her that I love her so Please ask the sun to set her heart a glow Rain in her heart and let the love we knew start to grow.

4.Listne to the rhythm of the falling rain,telling me just what a fool I’ve been.
I wish that it would go and let me cry in vain and let be alone again.
Oh, listen to the falling rain Pitter – patter, Pitter – patterWoo…oh…oh…
Listen, listen to the falling rain.






Thành phố một chiều không có tình yêu
Cơn mưa trút vào căn phòng nhỏ
Căn phòng không hình thù
Ta lang thang Tìm một bàn tay nào để nắm.
Rất có thể ta sẽ gục đầu vào tay ai đó
Bất chợt gặp trên đường
Có thể bàn tay không giữ được tình yêu
Tình yêu trôi đi
Như mưa trôi đi
Nhưng cái còn lại trong trái tim là chút hơi ấm còn đọng lại qua ngày
Sau những cơn mưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét